月別アーカイブ: 2017年9月

Tương tư cũng là một loại bệnh…

Tương tư cũng là một loại bệnh. Cười rồi thở dài, thở dài rồi lại cười. Bởi vậy tương tư cũng là một loại bệnh. Là thứ cảm xúc nóng hổi mà nhẹ nhàng, thứ say sưa ngắn ngủi và mau quên, cũng chính là tiếc nuối mà không đủ để níu kéo. Dặn mình đừng giữ quá lâu mà một cõi mênh mông trong hồn này thuộc riêng về một người.

Tương tư cũng là một loại bệnh. Cười rồi thở dài, thở dài rồi lại cười. Bởi vậy tương tư cũng là một loại bệnh. Thứ bám trụ lâu nhất trong tâm trí của một con người, lẽ nào lại là bóng hình của một người khác. Nhớ một mình, dỗi một mình và nằm mơ một mình. RMTKhông một lý do để rung động mà lại quá nhiều lý do chẳngđể lãng quên.Tương tư tương tự như là,Nghe bản nhạc Trịnh lại hát Thụy Miên.

Ừ thì vốn tình là điên

Là ngây, là dại, là vu vơ cười.

Tương tư cũng là một loại bệnh...

Từ nay đi nữa, mình lạc nhau. Bởi vì chỉ là người tình, là người tình chứ chẳng phải người thương. Là thứ cảm xúc nóng hổi mà nhẹ nhàng, thứ say sưa ngắn ngủi và mau quên, cũng chính là tiếc nuối mà không đủ để níu kéo.Thứ yêu thương không ràng buộc, nghĩ đến cũng được, lãng quên cũng được. Ngỡ người chẳng hay lại mong người thật lòng mong nhớ. Dặn mình đừng giữ quá lâu mà một cõi mênh môngtrong hồn này thuộc riêng về một người.

Chút tình tựa lá trên cây

Gió lay để rụng, để tan với đời.

Bước về khắc lòng sẽ vơi

Dễ dàng như thế gọi đâu là tình.

Tương tư cũng là một loại bệnh...

Sợ sẽ động đậy con tim trước cơn mơ không có thực. Ghét cảm giác đôi tay trở thành vô dụng khi đứng trước tình yêu. Giữa lòng phố xá, vẫn nghe văng vẳng một tiếng chơi vơi. Giây phút nhận ra chẳng thể quên cũng là lúc chẳng thể nào còn được nhìn thấy. Nỗi mơ mộng kia không đủ sức giữ lấy đôi chân, người tình nhân kia không dám bước lại thật gần. Còn nhiều điều chưa dám nói phải ôm giữ lặng căm vì đời này chẳng là của nhau. Đã say sưa, đã mê đắm, chỉ nên trong một lúc ấy thôi.

Phải chăng lạc mất một đời,

Đưa người ra ngõ biết xa nghìn trùng.

Nghĩ lại vẫn thấy còn chung,

Còn chung giấc mộng đêm thu bồi hồi.

Dẫu sao mãi xa cách rồi,

Người còn đứng đó, người về sao cam.

Mà thôi đừng cứ hoài tham,

Thương thêm chút nữa vẫn là mất nhau.

Tương tư cũng là một loại bệnh...

Nếu thực sự chỉ là ngủ mơ, thì thật đẹp đẽ quá. Ở thành phố này, đã để quên con tim ở lại rồi. Khi nào quay trở lại, con tim có còn lỗi một nhịp chung. Hay chỉ đến để rồi lại một lần nữa, thật lặng im ta bước đi về.

Nắng luồng qua kẽ rừng thưa,

Chơi vơi cũng thế len sâu vào lòng.

Gói lại một khoảng mênh mông

Đầy vơi nỗi nhớ cho riêng một người.

Mong gặp lại phím môi cười,

Ngày sau ta đến có còn đó không?

カテゴリー: Nhật kí | 投稿者caoco123 14:56 | コメントをどうぞ

Chia tay rồi có nên làm bạn với người yêu cũ?

Cơn mưa nào rồi cũng sẽ tạnh, nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua, vết thương nào rồi cũng sẽ lành. Chắc chắn là như vậy!

Tôi và anh yêu nhau hai năm và cũng đã chia tay nhau đúng bằng số năm ấy. Vậy mà trong suốt hai năm qua, tôi vẫn không thể nào bước ra khỏi cuộc sống của anh, mà ở lại với tư cách một người bạn.Chia tay rồi có nên làm bạn với người yêu cũ? Câu hỏi này đã được mang ra mổ xẻ, bàn tán rất nhiều lần, người bảo có, kẻ thì nhất mực đáp không. Ai ai cũng có lý lẽ riêng và bảo vệ lý lẽ của mình bằng những dẫn chứng rất hùng hồn từ chính cuộc tình của họ.Nhưng làm sao có được một câu trả lời chính xác cho từng hoàn cảnh cụ thể đây? Và vì không thể tìm được đáp án chính xác nên tôi đã tự mình đi tìm đáp án: tôi đồng ý lời đề nghị làm bạn với anh sau chia tay.Kết quả là, tôi đã sai lầm, hoàn toàn sai lầm với quyết định ấy!

Trở thành bạn với anh là một điều vô cùng khó khăn. Mỗi lúc gặp anh chỉ nhắc nhớ tôi về những kỷ niệm và những tháng ngày hạnh phúc của cả hai. Ngoài miệng cứ nói mình vẫn là bạn, nhưng trong lòng tôi lại không thể thật tâm xem anh là bạn.

Đâu đó trong tim tôi vẫn nhen nhóm chút hy vọng, rằng sau khi đi hết một vòng, rồi anh sẽ lại quay về bên tôi. Đâu đó trong lòng tôi vẫn nguyện cầu anh đừng bao giờ có người khác, vì như thế tim tôi sẽ rất đau

Chia tay rồi có nên làm bạn với người yêu cũ?

Làm bạn ư? Tôi chỉ đang tự lừa mình gạt người mà thôi. Khi anh kể tôi nghe về một cô bạn mới, khi anh lấp lửng rằng mình đang thích một cô gái nào đó, những lúc ấy, tôi chỉ muốn gục mặt xuống khóc nức nở nhưng vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ, thậm chí là chúc mừng cho anh. Cảm giác ấy thật kinh khủng biết bao, và tôi thấy mình thật giả tạo, hết sức giả tạo!

Đau lòng tôi lắm khi chứng kiến cũng vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc ấy, hớn hở ấy mỗi khi nhắc đến tên tôi, mà giờ đây lại dành cho một người con gái khác. Đau lòng tôi lắm những lúc phải nhân danh “bạn” mà tư vấn cả những món quà để anh mang tặng một người con gái khác.

Tôi muốn ghen mà không được phép ghen, tôi muốn yêu mà không được phép yêu. Còn gì khổ sở, dằn vặt hơn thế nữa?

Tôi thấy mình thật ngốc nghếch và đáng thương, chính tôi đã đẩy bản thân mình lún sâu hơn vào nỗi tuyệt vọng và sự cô đơn, ngày từng ngày.

Bây giờ thì tôi đã có đáp án chính xác cho riêng mình, làm bạn với người yêu cũ là một điều quá sức giới hạn chịu đựng, nó có khả năng tàn phá trái tim chúng ta một cách ghê gớm, hủy hoại hạnh phúc và những niềm vui khác mà lẽ ra chúng ta xứng đáng có được.

Chia tay rồi có nên làm bạn với người yêu cũ?

Sau chừng ấy thời gian, tôi mới nhận ra việc xem tình cũ là “bạn bè” càng khiến bản thân tôi bị cuốn vào những thói quen khó bỏ: mặc những thứ người ấy thích, làm những thứ khiến người ấy vui… hệt như lúc tôi vẫn còn là một cô người yêu bé nhỏ. Người cũ vẫn nghiễm nhiên chiếm vị trí trung tâm trong cuộc sống lẫn suy nghĩ của tôi – điều đó chẳng khác gì tôi đã tự tay bít lối con đường kiếm tìm cho mình một tình yêu, một hạnh phúc mới.

Rốt cuộc sau hai năm loay hoay với danh nghĩa bạn bè, tôi cũng đã cho cuộc tình của mình một cuộc chia tay đúng nghĩa. Tôi hẹn anh và nói rõ lòng mình, một lần cuối, rồi tôi quay đi, thực sự quay đi và không ngoảnh lại, dù chỉ một lần.

Tôi phải thương mình đúng chứ? Tôi cũng có quyền hạnh phúc phải không?

Trời tháng 9 đổ cơn mưa tầm tã, lòng tôi cũng đổ cơn mưa tầm tã. Đường về như xa hơn và lạnh hơn… Nhưng tôi biết, cơn mưa nào rồi cũng sẽ tạnh, nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua, vết thương nào rồi cũng sẽ lành. Chắc chắn là như vậy..

Nhật kí ngày mưa..

Suutam..2017/09/14

カテゴリー: Nhật kí | 投稿者caoco123 16:03 | コメントをどうぞ